Trong cuộc sống, ai cũng muốn mình hạnh phúc, vui vẻ, tâm trí luôn nhẹ nhàng. Nhưng ngay cả những người mong muốn hạnh phúc nhất thì vẫn mang trong đầu mình những cám xúc tiêu cực như giận dữ, căm ghét, thù hận,…
Những cảm xúc này chính là những trở ngại trên con đường chúng ta đi tìm sự bình yên, hạnh phúc.
Để
vượt qua những cảm xúc tiêu cực này, chúng ta không cần tranh đua,
chiến đấu với ai, mà phải chiến đấu với chính bản thân mình, chiến thắng
chính bản thân mình. Để xóa bỏ đi những cảm xúc tiêu cực trong lòng,
chúng ta phải học cách tha thứ.
Tha thứ là cách thoát
khỏi những cảm xúc tiêu cực nhanh nhất, hiệu quả nhất. Tha thứ làm chúng
ta dễ chịu hơn, nhẹ nhõm hơn. Nhưng trong thực tế, chúng ta luôn có một
sự “chống đối” lại nhu cầu tha thứ này bởi một số lý do: không thể quên
những gì tồi tệ mà người khác đã làm với mình; muốn người đã gây tổn
thương cho mình cũng phải chịu tổn thương tương tự; cho rằng tha thứ và
bỏ qua nghĩa là chúng ta yếu đuối, chịu thua người khác; cho rằng nếu bỏ
qua thì người khác sẽ cười mình “hèn nhát”;…
Nhưng
những điều này chỉ là ngụy biện. Tha thứ không đồng nghĩa với chịu thua
hay “hèn nhát”. Tha thứ cần nhiều nỗ lực và sự dũng cảm hơn chúng ta
tưởng rất nhiều. Hãy học cách tha thứ cho người khác trong cuộc sống,
bởi tha thứ sẽ mang lại cho người khác và cho chúng ta nhiều điều tốt
đẹp.
1. Ôm mối thù hận cũng giống như đang tự đầu độc mình
Không
cần biết nguyên nhân của mối thù hận là gì, chính đáng hay không chính
đáng, thuyết phục hay không thuyết phục, nhưng nếu chúng ta cứ ôm mãi
mối thù hận, giận dữ trong lòng thì giống như chúng ta đang tự đầu độc
mình vậy. Trong tâm trí chúng ta chỉ chứa đầy sự giận dữ, cay đắng và
mộng trả thù người đã gây nên sự giận dữ này.
Mặc dù
những cảm giác giận dữ, cay đắng, muốn trả thù này hoàn toàn tiêu cực,
không mang lại điều gì tốt đẹp cho chúng ta, nhưng nó lại có sức hấp dẫn
khiến chúng ta không dễ mà từ bỏ. Tại sao vậy? Đây là một nghịch lý.
Chúng ta giận dữ, cay đắng, muốn trả thù nhưng việc hình dung ra viễn
cảnh trả thù, dạy cho người kia một bài học lại khiến chúng ta thấy
thích thú, nóng lòng chờ đến cơ hội. Đó là một thứ “khoái cảm bí mật”.
Hãy
tỉnh táo nhìn nhận đúng sự thật về sự giận dữ, thù hằn này. Sự giận dữ,
thù hằn sẽ lớn lên từng ngày, ảnh hưởng đến mọi hoạt động hàng ngày của
chúng ta, làm chúng ta nhìn nhận cuộc sống một cách méo mó, đen tối,
khiến cách sống, cách xử sự của chúng ta mang sự hằn học. Sự giận dữ,
thù hằn làm chúng ta trở nên bệnh tật về thể chất và tinh thần.
Hãy
tự nói với bản thân mình rằng: khi tha thứ cho người khác, thì đồng
thời chúng ta cũng đang giải thoát cho bản thân mình khỏi những bệnh tật
về thể chất và tinh thần, giải thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực, giải
thoát khỏi những ảnh hưởng xấu mà chúng đem lại cho cuộc sống của chúng
ta.
2. Nếu chưa thể tha thứ ngay, hãy có dự định hoặc xu hướng tha thứ
Thật
khó để thực sự tha thứ ngay cho ai đó. Tâm trí của con người không phải
như một cái công-tắc để bật lên bật xuống một cách dễ dàng mà luôn có
quán tính, có độ ì của nó. Chúng ta phải thay đổi dần dần.
Tuy
chưa thể tha thứ và quên hết mọi chuyện ngay lúc này, nhưng chúng ta
nên xác định là mình sẽ tha thứ, nghĩa là đặt ra một dự định, một xu
hướng cho sự tha thứ diễn ra dần dần. Khi xác định như vậy, chúng ta sẽ
dễ dàng mở lòng hơn. Hãy thử hình dung sau khi mình tha thứ cho người
khác thì mọi chuyện sẽ thế nào: mình sẽ không còn soi mói vào cuộc sống
của họ, cười đắc chí mỗi khi họ gặp khó khăn hoặc trường hợp tệ hơn là
mình tạo ra những khó khăn đó cho họ. Sau khi tha thứ, chúng ta thực sự
“nhẹ đầu” hơn, không còn chứa những soi mói, đắc thắng một cách bệnh
hoạn như vậy.
3. Tha thứ “tận gốc”
Tha
thứ không đơn giản là suy nghĩ “thôi được, tôi tha thứ” hoặc coi như
chưa từng có chuyện gì, hoặc từ nay không tiếp xúc với những người mình
đã “tha thứ” nữa. Như vậy là sự tha thứ không triệt để. Tha thứ một cách
triệt để là khi chúng ta bình tĩnh nhìn lại sự việc đã khiến mình giận
dữ, thù hận và tìm ra những điều, những bài học mà sự việc đó mang lại
cho mình. Đồng thời, chúng ta có những sự rút kinh nghiệm cho riêng
mình, ví dụ, nếu quay lại tình huống đó, mình sẽ làm khác đi để không
tạo điều kiện cho những người đó làm điều có lỗi với mình. Như vậy mới
là tha thứ tận gốc, tha thứ một cách triệt để.
4. Tha thứ là một thể hiện của lòng tốt, lòng yêu thương
Khi
một người làm chúng ta tổn thương, làm chúng ta phải chịu những nỗi
đau, nhưng cuối cùng thì chúng ta lại không trách họ mà bỏ qua hết những
chuyện đáng tiếc. Đó là một thể hiện của lòng tốt, lòng yêu thương.
Chúng ta nhận thức và trải qua nỗi đau bị tổn thương nhưng vẫn sẵn lòng
cho qua, tìm cách để thấu hiểu những hành động trước đây người khác đã
gây ra cho mình. Đó là sự thể hiện lòng tốt ở một mức độ cao nhất – tốt
đối với cả những người đã làm tổn thương mình.
Lòng tốt này sẽ mang lại rất nhiều bình yên, an nhiên và hạnh phúc trong suốt cuộc đời chúng ta.
5. Tha thứ để được tha thứ lại
Không
ai có thể khẳng định rằng mình sẽ không bao giờ mắc lỗi với người khác
và cũng có lúc cần được người khác tha thứ. Vì vậy, chúng ta, ai cũng sẽ
có lúc cần được người khác tha thứ – ngoại trừ những người không quan
tâm đến người khác, không thèm quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Việc
tha thứ cho những người khác lúc này sẽ là tiền đề, sẽ tạo điều kiện
cho việc chúng ta được tha thứ khi không may làm những điều tổn hại đến
người khác.
Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta tha
thứ cho người khác giống như một sự trao đổi, mặc cả. Nhưng một điều tốt
được cho đi thì sẽ quay trở lại với chúng ta sớm hay muộn mà thôi.
(ST)